21/04/2013


Nhóm BT: Những bài thơ dưới đây được sáng tác cách nay trên 40 năm, lúc tác giả 16, 17 tuổi.

Phan Văn Nghĩa



Em là người tôi cầu cứu
Em vừa lén nhớ anh
Trong cái mỉm cười bí mật
Trong mơ màng ánh mắt
Em vừa lén yêu anh
Trong cái gác tay trên trán nhỏ
Khi mình ngồi chung đó
Cho mụt ruồi ở trọ
Trên làn da hồng hào

Em đừng nhìn đâu đâu
Hãy nhìn ngay hiện có
Ta đang gần bên nhau
Đừng lén nhìn anh viết
Trên giấy là bóng em
Hiền khô và nũng nịu
Chờ tiếng hát chào mời
Cho tiếng đàn mở lối
Em hãy vào đây chơi

Em là người tôi cầu cứu
Là giấc mộng diệu kỳ
Là bóng mẹ lưu ly
Từ lâu em mang lấy

Em là người tôi cầu cứu
Ngày buớc lẹ mệt đừ
Tìm kiếm một nơi thôi
Để tôi xin tạm trú

Em là người tôi cầu cứu
Là giấc mộng tuyệt vời
Cho tôi còn nằm nôi
Và không thèm lớn nữa.



Em vẫn đời đời tiểu thư
Em xiêm y sang cả
Em ở phố lầu cao
Ta mỗi lần qua, tay vẫy
Mỏi cổ tay dài xanh xao
Em đeo vàng đỏ tay
Nên chiều ta uống rượu
Rượu tình hơi hơi đắng cay
Sáng sớm ta vào lớp học
Bảng xanh nào thấy chữ gì
Chỉ bóng hình em nhàn nhạt
Em cười yểu điệu quá đi
Ta về dập tàn lửa mộng
Ta múc nước đổ lửa mơ
Em vẫn đời đời cao vọng
Em vẫn đời đời tiểu thư.



Em về nở nụ thiết tha
Tự dưng con đường bỗng đông nguời qua
Tự nhiên hàng cây trước ngõ mặn mà
Tự nhiên chim về hót ngày thơ thới
Tự nhiên em về nở nụ thiết tha.

No comments:

Post a Comment