23/04/2013

Xuân tràn hy vọng

       Hoa Chanh

C
ái lạnh se se ngoài trời nhắc nhở tôi rằng đã gần hết năm cũ. Bên nhà, đây là khoảng thời gian vào chạp . Lòng mình xao xuyến, nôn nao khôn tả, nhớ thương quê hương vô cùng!



Ngày xưa ấy, mình lớn lên nơi làng quê nhỏ bé cho nên hương đồng cỏ nội đã thấm vào da thịt và tâm hồn mình.  Bởi vậy, dù sinh sống ở bất cứ nơi đâu, mình cũng vẫn không thay đổi cái nếp sống chân tình của những người dân quê “ăn chắc mặc dầy” . Nói chung, hầu như mỗi người dân Việt Nam mình đều có thừa tính nhẩn nại, chịu đựng, kiên nhẩn vượt khó trong gian nan, luôn luôn phấn đấu vươn lên.  Họ đi tìm hạnh phúc bằng chính đôi tay và khối óc chân chất, thật thà. Hương vị đậm đà của làng quê vào những ngày Tết có lẽ vẫn còn phảng phất và luôn bàng bạc trong tâm tư của mọi người, mặc dù lớp bụi thời gian đã phủ một lớp thật dầy bởi những hư hao, mất mát đã chất chồng theo năm tháng.  Dù bị nếm trải những nghiệt ngã quá nhiều nhưng sợi dây vô hình ràng buộc với quê hương sẽ mãi mãi bền chặt trong chúng ta.
Mỗi năm Đông tàn Xuân trở giấc
Nghĩ về cố xứ dạ bâng khuâng
Quê hương xa thẳm ngùi thương nhớ
Kỷ niệm đua về theo bóng Xuân.
Năm Rồng đã qua đi thì năm Rắn tự nhiên đến.  Tỵ là chi thứ sáu trong mười hai con giáp. Tỵ thuộc Hoả ở Đông Nam.  Tỵ còn đồng nghiã với dĩ,  có nghiã là chấm dứt.  Ngoài ra, người xưa còn nói từ 10 đến 12 giờ thì gọi là giờ Tỵ và năm nay được gọi là năm Quý Tỵ .
Nói đến chuyện rắn, chúng ta nhớ đến bài thơ “Rắn đầu biếng học” hết sức súc tích, tràn đầy ý nghiã của ông Lê Quý Đôn (1726-1784): 
Chẳng phải liu điu cũng giống nhà
Rắn đầu biếng học chẳng ai tha
Thẹn đèn hổ lửa đau lòng mẹ
Nay thét mai gầm rát cổ cha
Ráo mép chỉ quen tuồng nói dối
Lằn lưng cam chịu vết roi da
Từ rày Trâu Lỗ chăm nghề học
Kẻo hổ mang danh tiếng thế gia.
Sau những ngày làm việc vất vả trong năm, dù bất cứ ở nơi đâu và trong hoàn cảnh nào, mình thiển nghĩ khi Tết đến Xuân về, mọi người không nhiều thì ít cũng sắm sửa, trang hoàng nhà cửa, vì chúng ta là con Hồng cháu Lạc, đều cùng chung một ý nghĩ là giữ gìn văn hoá và truyền thống tốt đẹp của ông bà mình để lại. Bởi vậy, ngày hai mươi ba tháng chạp, nhà nhà đều không quên làm lễ tiễn ông Táo về Trời và cầu xin Thần Táo phù hộ cho quốc thái dân an và gia đình mình đuợc bình yên, hạnh phúc trong năm mới .
Tết còn là dịp để con cháu tỏ lòng biết ơn đối với các đấng tiền nhân và ông bà, cha mẹ . Cho nên việc cúng kiếng trong ba ngày Tết rất là quan trọng.  Trong thời buổi nhiễu nhương, những gia đình eo hẹp về tài chánh cũng đừng mặc cảm nếu cỗ bàn chưa thịnh soạn lắm.  Không ái náy vì hương của hoa thơm trái ngọt tuy đơn sơ nhưng sẽ rất đậm đà, ông bà sẽ thông cảm mà chứng giám bởi trong tâm chúng ta luôn gởi hết tâm tư để tỏ lòng thành kính.
Gần bốn mươi năm nay, số đông đồng bào sống nơi hải ngoại đã phải trải qua nhiều cái Tết tha hương mà vẫn luôn hướng về đất Tổ xa cách nghìn trùng. Ôi nhớ quá từng lũy tre làng, khói lửa bập bùng quanh nồi bánh tét, ngọn gió heo may nhè nhẹ lướt làm ta nao nao chờ đợi từng giờ để mừng đón giao thừa. Chúng ta đón Tết xa nhà, chắc hẳn không thể tránh được niềm xúc cảm nghẹn ngào giữa phố đông người qua mà sao gần như ta cảm thấy quá cô đơn vì sự thờ ơ của người khác xứ, hơi tủi thân vì những cử chỉ và lối suy nghĩ của họ thiếu đồng điệu với mình.
Cũng bởi nơi đây trời xa đất lạ
Mồng một mà hương Tết lạnh lùng Xuân
Dù trên phố đông người qua xuôi ngược
Chỉ riêng mình nhớ xứ, lệ trào dâng.
Trăng lưỡi liềm treo lững thững trên không hình như lung linh hơn theo làn gió Xuân nhè nhẹ len vào trong tôi những cảm giác lâng lâng khi nhớ về những kỷ niệm ngày Xuân nơi làng quê xa thẳm. 
Chúa Xuân ơi, trăng Xuân như sắp tỏ
Cành mai vàng rạng rỡ khắp trời Nam
Chúa Xuân ơi, xin đến một ven trời
Cho màu mỡ luống cày xanh tươi thắm
Xuân năm nay mây hồng bay khắp lối
Hạnh phúc tràn Âu Lạc sáng niềm tin
Những khó khăn lùi dần trong bóng tối
Đào Mai cười phơi phới ánh bình minh.

Sinh hoạt văn nghệ của Trường THCL Kiến Hòa.

No comments:

Post a Comment