Lê Hoàng Minh
Muà
hạ đến cùng với muà Hoa Phượng
Tuổi
học trò bên giấy mực bài thi
Bao
tháng ngày non dại dẫu qua đi
Nhưng
lưu bút còn đây bao kỷ niệm
Lối
đến trường đôi ta cùng chung bước
Kể
nhau nghe, những mẩu chuyện tương lai
Để
mãi sau, cuộc sống những năm dài
Cũng
có chút luyến lưu về dĩ vãng!
Hạ
vẫn đến, Hoa Phượng màu rực rỡ
Lòng
thanh niên, say mộng trầm ngâm
Hoa
vẫn đùa nhau nở như mọi lần
Nhưng
ngày ấy, có lần ta bỡ ngỡ
Muà
hạ xưa, Phượng thẩm màu rực rỡ
Ta
tặng em cành phượng thắm đơm bông
Nắng
hạ tươi tô sắc phượng thêm hồng
Như
màu má đang ửng hồng e thẹn
Nước
bờ hồ đục màu rong biêng biếc
Nhìn
mông lung quên lãng cả hỏi han
Đôi
chim non dõi nắng lại ngỡ ngàng
Đường
tan học, chờ nhau cùng sánh bước
Tóc
em bay giữa trời xanh biền biệt
Cùng
dìu nhau dưới nắng yên lành
Đường
về, gió chiều đùa theo chân bước
Chuỗi
ngày qua năm tháng không rời
Năm
tháng qua trong tiếng nói câu cười
Tuổi
dại cũng qua dần theo mùa Phượng
Buổi
tan trường, chờ nhau trong vương vấn
Bồi hồi sao,
từng bước buổi đón đưa?
Hè
năm ấy, em diễm kiều hơn trước
Đôi
mắt đen mộng mị hơn xưa
Đôi
má hồng, như vội thắm nắng trưa
Cùng
sánh bước, hình như em e thẹn ?
Nghe
trong hương gió như chừng tha thiết
Từng
bước đi mong mãi xa xăm
Như
níu không gian, trở lại gần thêm
Để
đôi bóng không rời nhau nửa bước.
Thời
gian qua, đếm bằng màu áo mới
Bờ
tóc xuôi, dài ngắn, điểm xuân thì
Muà
hạ nào, cùng nhau hẹn muà thi
Ba
tháng tháng vắn, đếm từng ngày héo hắt
Cũng
là lúc suy tư vương trong mắt
Nhận
cành hoa vừa tặng lại u buồn
Buổi
chiều về, lần cuối, lệ sầu tuôn
Nhận
cành Phượng sao sầu dâng cúi mặt ?
Nắng
chiều rơi theo mây bay khuất
Nét
trầm buồn chậm bước gió bay bay
Nước
mắt buồn thấm lại chiếc aó dài
Lời
nghẹn nói, không thành câu từ biệt
Em
thôi học , từ muà hoa năm ấy
Ta
ngỡ ngàng, đọc hồng thiếp sang ngang
Gió
nhẹ bờ hồ dậy sóng bẽ bàng
Phượng
rơi rải rác, buồn theo năm tháng
Em
không đến trường muà hè năm ấy
Nắng
hoang sơ muà phượng vĩ chóng tàn
Bước
thời gian quên lãng giữa miên man
Ôm
kỷ niệm ngày xưa xa vắng lắm
Nay
Hạ về, Phượng Thẩm màu như trước
Nước
bờ hồ nhấp nháy chiếu nắng trưa
Ta
trở về nhìn lại mái trường xưa
Giữa
muà Phượng phơi hoa dưới nắng
Đàn
học sinh, đi về màu áo trắng
Áo
bay bay, như quang cảnh ngày xưa
Nhìn
lại mình màu tóc đã điểm sương
Về
trường cũ, lòng đầy vơi kỷ niệm
Nhìn
cổng trường, xưa vương màu nắng
Chợt
thấy mình sống lại tuổi ngày thơ
Thời
gian qua, như một chuỗi mộng mơ
Vừa
tỉnh giấc, bàng hoàng đêm dĩ vãng
Chợt
bóng dáng một nữ sinh mắt biếc
Nét
thanh sang như vóc liễu ngày xưa
Mắt
trong, má thắm , xõa tóc xuân thì
Chờ
trước cổng, mẹ hiền đang đến đón
Một
ánh mắt, ngỡ chừng như quen lắm
Làm
tâm tư nhớ lại thuở ngày xưa
Cũng
nơi này ngày ấy giữa nắng trưa
Đường
tan học, ta chờ người năm cũ
Có
xe đến, thấp thoáng người mệnh phụ
Dáng
kiêu sa mắt sáng giữa nắng trưa
Sao
giống người, bạn nhỏ ngày xưa
Đã
từng chung bước mỗi chiều tan học
Xe
ngừng, vang tiếng gọi con trìu mến
Thôi
đúng rồi, giọng nói của người xưa
Ta
nhìn theo, những cảm xúc tràn dâng
Cắn
môi lại, quên đi lời chào hỏi
Xe
đi rồi, ta ngỡ ngàng dừng lại
Nhìn
cổng trường đã vắng bóng người qua
Những
đổi thay, phai theo lớp bụi nhoà
Lòng
dậy sóng chiều ngổn ngang trăm mối
Trường
xưa, mấy lớp học trò thay đổi
Cổng
trường xưa , giờ cũng đã đổi thay
Thời
gian qua đã chôn mộng đôi mươi
Gió
cuốn, Phượng rơi trên lối bước
Hạ
về sao buồn hơn muà hạ trước
Em
đi rồi, ta tỉnh lại với cô đơn
Về
lại đây mong nhớ lại hồn xuân
Nhìn
áo trắng, đường chiều phai hương phấn
Em
không đến trường từ muà hạ ấy
Để
mỗi thu ta dõi mắt mong chờ
Bóng
người xưa về rơi giữa hư vô
Bóng
xe khuất, Phượng buồn rơi tan tác…
Sinh hoạt văn nghệ dưới mái Trường THCL Kiến Hòa. |
No comments:
Post a Comment