Hồ
Trung Thành
Tơ
vương
An
bần lạc đạo khổ rèn tâm
Rút
ruột ươm tơ một kiếp tằm
Đã
dệt cho đời bao gấm lụa
Tơ
còn vương vấn nghiệp trăm năm.
Giật
mình
Đưa
đò nay gác mái về hưu
Ra
bến sông xưa ngóng nước chiều
Man
mác lục bình nhồi bọt sóng
Triều
lên bìm bịp giật mình kêu.
No comments:
Post a Comment