Gọi người xa xăm
PHAN
VĂN LÁ
(Bài thơ còn trên giấy sáp của tờ ĐỒNG VỌNG
số 7 chưa kịp quay ronéo)
Rồi mai rụng cánh hoa đồng
Gọi sông chia hạt vàng bông nắng trời
Rồi mai về thốt nên lời
Nhớ nhung ơi nụ vàng ngời đêm sương
Đập ra vỡ hạt mưa cuồng
Đem hương chăn chiếu bến đường giấc say
Rồi mai về lạnh chỗ ngồi
Vuông sân cỏ rối cút côi bóng mình
Làm rêu lạnh ngủ sân đình
Làm con dế nhỏ khóc tình bơ vơ
Ơn người tặng một giấc mơ
Để buông theo khói mây mờ hoàng hôn
1974
No comments:
Post a Comment