14/10/2015


            Cảm tưởng sau khi đọc bài “Trường xưa…thương nhớ”
            Lê Ngọc Sện

            Tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần bài của thầy Huỳnh Tấn Kim Khánh “Trường xưa…thương nhớ” đăng trên hoiquannhuongtra.blogspote.com.
            Để nhớ lại một thời trường xưa cảnh cũ, để hiểu biết thêm hoạt động của các anh chị đồng nghiệp và các em học sinh.

            Tôi bắt đầu đến Trường Trung học công lập Kiến Hòa từ năm học 1970-1971. Thời kỳ này đã có nhiều anh chị chuyển công tác hoặc về quê(anh Hai Trần Thanh Sao, thầy Huỳnh Phú Hiệp, thầy Nguyễn Kim Hoàn, thầy Đoàn Văn Phi Long, thầy Lâm Vĩnh Thế, thầy Phạm Tấn Phước, thầy Nguyễn Văn On, thầy Tam Nhiều, cô Lê Thị Tư, cô Sâm, cô Đoàn…); và cũng lần lượt nhiều lứa giáo sư trẻ gia nhập vào đội ngũ nhà trường.
            Chúng tôi là đàn em của anh Kim Khánh, qua bài viết của anh đã giúp chúng tôi biết được nhiều điều của trường lớp xảy ra ở thời gian trước; và nhớ lại cũng như hiểu ra một số chuyện mà bản thân chưa tường tận…
            Ví dụ như việc “ Người đàn anh khả kính” đã được “tấn phong” như thế nào.
            Hoặc chuyện bản thân tôi đã gặp: Do chơi rất thân tình với thầy Huỳnh Thành Công (dạy Pháp văn) nên tôi hay bị anh Công nắm chặt cổ tay của tôi, thử xem tôi có vùng vẫy thoát nổi hay không. Đau quá, nhiều khi tôi phải khen nịnh: “Ôi, nội công thâm hậu quá, em chịu thua!”. Một anh bạn thấy vậy, cho biết: “Ổng đang tập võ thường xuyên đấy!”
            Tìm hiểu thêm mới biết anh Công là đệ tử của ông Hai Xộp (thầy dạy võ nổi tiếng thời đó). Tôi hỏi anh Công sao đi học võ muộn vậy? Anh Công cười cười: “Để phòng thân mầy ơi. Tụi nó đánh, mình phải đở được rồi mới chạy được chớ!”.
            Thì ra sự việc khởi nguồn từ “ Mùa thi đáng quên” như anh Kim Khánh kể. Sau đó đúng là đã có vài ngày anh bắt đầu học võ cổ truyền!
            Hoặc chuyện về anh Dương Văn Hai: Đôi lúc tôi tự coi mình như một “truyền nhân” của anh Hai, cứ ngỡ anh về từ trường Võ bị Đà Lạt thì lúc tốt nghiệp Đại học Sư phạm là anh nhận nhiệm sở là giáo sư văn hóa ở đó chứ; đâu biết anh Hai cũng về Trung học Kiến Hòa một lượt với anh Kim Khánh!
            Như vậy đó, biết bao điều đã được giải mã, biết ao kỷ niệm đã ùa về…, và còn biết bao điều thú vị sẽ được đọc, cần phải đọc kỹ, soi kỹ trong đó để thấy mình, thấy học trò thời thanh xuân hoa mộng.
            Cảm ơn anh Kim Khánh nhiều lắm.

            Rất mong sẽ được đọc dài dài các bài viết của các anh, chị, bạn đồng nghiệp, của các em học sinh và phụ huynh học sinh để mãi mãi nhớ về một thời ta đã sống.

Thầy Lê Ngọc Sện.

No comments:

Post a Comment