Tháng
mười hai và em
Trần
Thị Thanh
Người ơi,
Ngày đã tắt
Chút nắng vàng đã rụng xuống trên
sông
Hàng cây bên đường xưa
Lá giờ đã khép
Nỗi nhớ nào dâng đầy như con sông
Chiều xuống
Chiều xuống dần
Mưa muộn về ngập tràn nỗi nhớ mong
Người
ơi,
Người có về,
Cho ta nghe gió xuân về ấm áp
Người
ơi,
Người không về,
Giá buốt bốn mùa, lá ngủ bốn mùa
đông.
Nhớ
Này
em, tháng mười hai
Nắng
vàng,
Hoa
vàng,
Ngập
tràn khu vườn cũ.
Em
có về phố xưa?
Sương
giăng,
Ướt
áo,
Nhớ
quá bàn tay quen,
Nhớ
con dốc thật dài.
Để
cứ mỗi lần qua,
Em
níu vào anh cho khỏi ngã.
T.T.TH.
No comments:
Post a Comment