Lữ
khách
Kim Cương
Mai từ biệt chợ lên đồi
Vẽ
lên vách núi hình người man sơ
Rừng
cây mấy lượt lá khô
Ta
làm đá cuội ngẩn ngơ bên đường
Nhìn
con hươu đứng đầu nguồn
Uống
vầng trăng bạc ướp hương quế trầm
Theo
đàn chim nhỏ bay hoang
Biến
trong biển gió ngút ngàn hư không
Ai
về phố thị nhắn dùm
Rằng
ta gửi trả thế nhân trò cười
Nửa
vời nuốt lửng trái mê
Thiên
thu khấn chuộc lời thề xa xăm
Thả
hồn lạc cõi thinh không
Tìm
ta cứ hỏi rêu xanh cuối đồi.
Minh họa: S Thống. |
Nữ
sinh
Kim Cương
Tóc em dài hồn nhiên
Dáng
ngoan hiền vạt nắng
Ngây
thơ như lụa trắng
Áo
về đường bay bay
Tiếc
thay ta trót mất
Thuở
ngày ươm chất mật
Uống
chưa vơi chén sầu
Thời
gian nay còn đâu
Gặp
em chỉ một lần
Sao
tim hằn nỗi nhớ
Như
vết chàm trên tay
Suốt
đời chẳng phôi pha
Ôi
nhân thế cõi trần
Dù
quay về hư không
Nhưng
em tình có hẹn
Còn
ta mãi long đong
Thôi,
chân du phiêu bồng
Ta
ẩn tình tuyệt vọng
Tuổi
em còn hoa mộng
Ta
tuổi đã già nua
Nên
khi ta chưa yêu
Tình
đã nhiều chia xa
Và
khi ta đang yêu
Em
dường không muốn hiểu
Nay
lối mơ không thành
Người
sẽ quên chóng vánh
Ta
chỉ xin em dành
Riêng
chút nhớ mong manh.
K.C
No comments:
Post a Comment