Xin được một lần
Trần Minh Tiên
Minh họa: Đặng Văn Long. |
Xin
cho em một lần yên giấc ngủ
Một
lần nghe thương nhớ đến trong chiều
Rồi
úp mặt trong đôi tay ngà ngọc
Để
ngậm ngùi cho ngày tháng xa xôi
Xin
cho em một lần ngồi yên lặng
Chắt
chiu hoài nụ hoa nhỏ thương yêu
Loài
hoa đó mong manh như hơi thở
Trong
lần đầu anh chợt ghé môi hôn
Xin
cho anh một lần ngồi lại đó
Để
nhìn em về học lúc tan trường
Mặc
cho mưa rơi đều trên vai nhỏ
Anh
vẫn ngồi chờ đợi dáng em qua
Em
hãy đến với anh trong đôi mắt
Đã
thâm quầng vì thương nhớ xa xôi
Thương
nhớ đó anh giữ hoài, mãi mãi
Để
từng chiều góp nhặt lại thành thơ.
1976.
No comments:
Post a Comment