Gọi mãi tháng ngày
Trần Minh Tiên
Minh họa: S Thống. |
Em có hay gì trên lối xưa
Bàn tay âu yếm dấu chân thừa
Đôi chân bé bỏng thương yêu đó
Đã bỏ đi rồi một sớm trưa.
Giọt nước mắt hồng trong mắt em
Rơi trên đôi má nhỏ êm đềm
Em đi ở lại anh thương nhớ
Những chiều hò hẹn đợi gió êm.
Anh vẫn đợi chờ nơi dấu yêu
Bụi đỏ Bình Nguyên với những chiều
Có bông lúa chín ươm hơi thở
Theo gió đi về bao hắt hiu.
Mưa vẫn rơi hoài trong sáng nay
Em đi gió gọi mãi tháng ngày
Biết đến bao giờ em trở lại
Anh nghe ngây ngất đôi bàn tay.
Một chiều theo dấu chân chim
Bơ vơ thổn thức con tim xa vời
Người đi từ lúc mưa rơi
Vươn lên mái tóc rối bời hư hao
Nghe từng giọt lệ xanh xao
Rơi trên đôi mắt nghẹn ngào xác thân
Trao em một chút ân cần
Giờ đây còn đó đôi chân rã rời
Ta đây vẫn nhớ cuộc đời
Xôn xao thánh thiện như lời thiên thu
Em về giữa giấc phiêu du
Mênh mông sương khói như ru hơi người
Chắt chiu từng nụ môi cười
Chán chê hụt hẫng nghe lười thương yêu.
1976.
No comments:
Post a Comment