Vui buồn
trên ngọn cây dừa
Huỳnh Nguyên Khang
“Cuộc chiến” dừa khô nghe cứ nóng hổi, giá dừa dù có
thăng trầm lên xuống nhưng hiện nay dừa vẫn tiếp tục xuất sang Trung Quốc, nông
dân có phần phấn khởi. Nhưng bên cạnh câu chuyện trái dừa lên giá, có ai thấm
thía sự cực nhọc và lắm rủi ro của những người bẻ dừa, giựt dừa tại vùng sâu.
Thợ leo dừa |
Một lần… “ phi thân”
Ngồi ở khu
vườn của anh Tư Ri tại ấp Hòa Thanh, xã An Hiệp, ( Châu Thành, Bến Tre), thỉnh
thoảng anh Lương Nhân Huỳnh đứng lên, phóng xa ánh mắt đến những ngọn dừa cao
phía trước. Đêm qua trời mưa quá lớn nên sáng nay công việc bẻ dừa của anh đành
phải chờ cho tới khi nắng lên mới có thể bắt đầu.
Nắng
đã lên nhiều, anh bắt đầu cởi áo, vào việc. Nhìn tấm thân trần của người đàn
ông gần 50 tuổi này, tôi khá ngạc nhiên khi thấy bộ ngực của anh như bị…lép hết
một bên. Biết tôi thắc mắc, anh xoa xoa một bên ngực, kể: “Leo dừa hay bị trượt,
mỗi lần trợt, tôi chỉ còn cách phải lấy một phần bên ngực chịu vào thân cây
dừa. Lắm khi lát cả da ngực…”. Anh lắc đầu: “30 năm sống nghề leo dừa, tôi ngán
nhất là lúc sau mưa hoặc gặp những cây dừa bám đầy rong xanh trên đó. Rớt xuống
đất như chơi!...”.
Nói rồi, anh
giắt chiếc câu lim giựt dừa vào bên hông mình và tròng chiếc nài leo dừa vào
đôi chân, thoăn thoắt lao nhanh vào công việc của một người thợ bẻ dừa chuyên
nghiệp. Anh Huỳnh đang leo lên gần tới ngọn một cây dừa cao khoảng 18 mét. Anh
tiến sát tới những tàu dừa xòe ra ngay trên
đầu anh…
Từ
dưới đất, anh Tư Ri ngóng nhìn lên cây dừa anh Huỳnh sắp bẻ trái,
nói : “Ông Huỳnh lên đó, làm một lúc đến ba việc chứ chẳng phải chỉ bẻ dừa
không thôi” . “ Hai việc kia nữa là gì?”- tôi hỏi. Tư Ri tiếp
lời: “Lục chuột và dọn dừa – hai yêu cầu thêm mà các chủ vườn dừa luôn cần khi
mướn người bẻ dừa”.
Lục
chuột? Khi anh Huỳnh vừa áp sát vào ngọn dừa, nơi lũ chuột dừa thường là ổ, anh
tranh thủ tóm ngay chúng để nó không còn cắn phá, gây hại trái dừa. Còn như khi
bị phát hiện, lũ chuột chạy tuôn xuống đất, người dưới đất sẽ rượt chuột mà
đập, đó là nhiệm vụ hôm nay của anh Tư
Ri . Tư Ri tặc lưỡi: “Nhưng để đập
cho dính chuột, không dễ đâu nghe ông bạn – Tư Ri huơ huơ chiếc chà mo nang
trên tay mình, giọng chắc nịch – Huơ trúng chuột, nhưng phải huơ hướng ngược
lên từ dưới đất lên trời thì nó mới…bất tỉnh. Ngược lại, chúng dông mất tiêu…”
Tôi
thích thú với kinh nghiệm tóm của Tư
Ri . Nếu bạn là người trồng dừa,
bạn sẽ la trời trước nạn chuột đục khoéc trái dừa . Ở hầu hết vườn dừa xưa nay,
dừa chưa đến lứa để bẻ, giựt, chuột cắn phá, trái rụng đầy vườn, thấy mà xót xa.
Dọn
dừa? Sau khi bẻ dừa xong, người thợ
bẻ dừa còn giúp chủ vườn dừa thêm khâu dọn sạch trên các ngọn dừa như tước bỏ những tàu lá dừa khô, mo nang để chủ làm chất
đốt; cắt gọn nhen dừa để bẹ dừa dễ bung ra cho bông, kết trái. Không làm việc
đó, cây dừa chậm cho trái, vườn dừa trở nên thâm u, không gian thiếu đi sự
thoáng đạt.
Anh
Huỳnh vừa tuột xuống một cây dừa. Anh gạt dòng mồ hôi trên trán rồi đưa cho tôi
xem một mớ chuột dừa anh đã bắt, nói: “Con
nào mở mắt, tức khi bắt nó vẫn còn sống, chủ vườn sẽ thưởng cho người lục chuột
7.000 đồng/con. Chuột mẹ và chuột con, tổng cộng ở cây dừa này là…7 trự”. Như
vậy ngoài tiền công bẻ dừa, chỉ riêng cây dừa có chuột trú ngụ này anh Huỳnh
được chủ cho thêm gần 50.000 đồng. Tôi hỏi anh Huỳnh: “Chuột bắt được chủ lấy hết
hay đó thuộc phần của người lục chuột?”. Anh Huỳnh cười: “Giao hết cho chủ chớ.
Tuy nhiên, xin lại ít con để chiều lai rai với vài xị đế là chuyện nhỏ thôi. Chuyện lớn là chuột sẽ không
còn cắn phá gây hại vườn dừa …”.
Nghề lắm rủi ro
Chiều.
Lúc ngồi lai rai với mấy con chuột dừa quay chảo, anh Huỳnh thổ lộ: “ Trong
nghề leo dừa, “phi thân” có nghĩa là bị té từ trên cây dừa rơi xuống đất. Tôi
đã bị một lần rồi…”. Anh Huỳnh đưa chân lên cho tôi xem cái cổ chân của anh bị
tật từ lần té dừa đó. Giọng anh còn bàng hoàng: “Khi leo dừa, tôi vốn là người
rất kỹ vậy mà vẫn thua! Rất may, cây dừa mà tôi bị té nó cao chỉ 8 mét…”. Anh
Huỳnh kể tiếp về lần…”phi thân” đó: “Khi tôi leo đến gần các quài dừa tôi sắp
bẻ, để chắc ăn, tay tôi không bám lấy bẹ dừa thứ ba mà tôi cố rướn người lên,
vớ lấy đến bẹ dừa thứ tư. Khi tay tôi đã vớ vào bẹ dừa thứ tư, tôi liền thoát
người lên ngọn dừa thì mới biết bẹ dừa đó đã bị đuôn ăn, bẹ dừa đã rất yếu! Tất
cả đã không kịp rồi!....”
Lúc
từ trên cây dừa rơi xuống đất, cái nhạy nhất ở anh Huỳnh là anh vẫn còn đủ bình
tĩnh để nắm lấy chiếc tàu lá dừa để cùng tàu lá dừa rơi xuống đất. Anh Huỳnh
thở phào: “Tàu lá dừa đó chính là…chiếc dù nhỏ, đở lắm nghen. Còn khi rơi
xuống, chỉ trơ trọi thân mình, nó chẳng khác chi... bịch muối! Nhờ vậy mà lần
đó tôi chỉ bị…gãy cổ chân”.
Người
thợ bẻ dừa còn phải đối mặt với biết bao trắc trở khi leo lên đến ngọn dừa, vì
từ dưới đất nhìn lên đâu có thấy được gì trên ngọn. Khi vừa áp đến ngọn dừa,
nào là ong bần, ong lá, các loại kiến đã phục sẵn trên đó. Rối rắn lục gió, rết,
tắc kè…nó le lưỡi khè khè, sẵn sàng tấn công khi nhận biết có hơi người. Một
con ong đốt vào đầu người bẻ dừa, nếu người bẻ dừa yếu bóng vía, không bình
tĩnh, lì đòn, mọi bất trắc khi ở trên cao đều có thể xảy ra với họ. Ông Hai
Biếu, một nông dân chuyên bẻ dừa trước đây tại xã An Hiệp, bị bể xương chậu,
nay đã từ giã nghề leo dừa cũng từ một trong những bất trắc đó. Ngược lại, ông
Đạo Son, người bẻ dừa vang danh ở xã Sơn Hòa, khi “tác chiến”, ông…nhét bông gòn
vào hai lỗ tai để tránh kiến. Mấy chục năm theo nghề bẻ dừa, ông vẫn khỏe re.
Dù vậy, nhưng do leo dừa bằng nài, lại leo liên tục từ năm này sang năm khác nên hiện nay nơi hai
cổ chân của ông phù to, thấy thương…
Giựt dừa thời di động
Người
thợ leo dừa, bẻ dừa bây giờ không còn nhiều do nghề này quá cực nhọc và nhiều
rủi ro. Thế nên, hiện nay, giựt dừa là
nghề trở nên thịnh hành hơn. Anh Huỳnh tỏ ra phấn khởi: “Giá dừa khô đã cất lên,
hiện nay ngoài 60.000 đồng/chục, giúp cho người giựt dừa càng “có giá”. Người thợ
đi giựt dừa ăn công bây giờ cũng le lắm, chạy xe máy và có cả điện thoại di
động để…lên lịch bẻ dừa cho từng địa bàn có vườn dừa đang chờ. Cứ alô một
tiếng, các “chuyên gia” giựt dừa sẽ …lên lịch cho…”.
Để
tiện việc di chuyển và nhất là sợ Cảnh sát giao thông phạt, dụng cụ giựt dừa
bây giờ rất gọn gàng, hiện đại. Nếu như trước đây, giựt dừa bằng sào, những cây
sào bằng cây tầm vông tháp lại rất kềnh càng, thì hiện nay là ống tiếp. Những
đoạn ống tiếp sắt mạ, mỏng, dài 3 mét, kính 3,4 cm, 4,2 cm rồi ráp lại với nhau
tùy theo chiều cao của cây dừa được mướn giựt (thường cao trên dưới 15 mét).
Giựt dừa xong ở một khu vườn, người giựt dừa tháo các ống tiếp ra, bó thành một
bó. Thế là sau đó họ vác bó ống tiếp đó sang khu vườn khác tiếp tục “tác
chiến”, mọi thao tác thấy gọn hơ.
Nhưng
giựt dừa không tính tiền công cao như người bẻ dừa. Bẻ dừa, cứ leo lên một cây
dừa, dù bẻ chỉ một hai trái dừa/cây, chủ vườn vẫn phải trả tiền công tối thiểu
5.000 đồng/ cây. Một người bẻ dừa giỏi, ngày có thể leo đến 100 cây dừa. Riêng
giựt dừa, chủ vườn sẽ được tính theo số trái dừa đã giựt xuống. Cứ một trăm dừa
(120 trái), giá hiện nay là 30.000 đồng. Một người giựt dừa giỏi, vào mùa dừa
không treo (từ tháng 9 đến tháng 2 âm lịch năm sau), mỗi ngày có thể giựt một
thiên dừa (1.200 trái), tức có thu nhập khoảng 300.000 đồng/ngày… Anh Lương
Nhân Huỳnh nói với tôi, cũng nhờ kiên trì với những trái dừa khô giựt xuống không
khéo có khi rơi trúng đầu, nhưng anh đã cố nuôi cho đứa con gái của anh học vô
đại học.
Diện tích vườn
dừa tại Bến Tre hiện trên 52.000 ha, với tổng sản lượng hàng năm trên 400 triệu
trái. Giả sử số trái dừa khổng lồ kia nằm yên trên lưng trời thì liệu những nhà
xuất khẩu dừa khô, các doanh nghiệp chế biến các sản phẩm từ trái dừa có…hái ra
được nhiều ngoại tệ.
Sản xuất chỉ xơ dừa. |
No comments:
Post a Comment