HUỲNH NGỌC DIÊU
Hỏi
bạn bè mái tóc bạc nhiều chưa
Xin
chầm chậm chờ ngày ta gặp lại
Ta sẽ cười vui như một thời
trẻ dại
Chút hồn nhiên như thuở mới
vào đời!
Lũ
chúng mình như hoa bèo phiêu dạt
Vẫn
mơ về con bến nước ngày xưa
Dẫu cuộc đời sớm nắng với
chiều mưa
Những kỷ niệm như vẫn còn
nguyên mới.
Bóng dừa - minh họa S.Thống. |
ĐÃ LÂU LẮM
Kim Ngân
Đã
lâu lắm bọn mình không gặp gỡ
Còn
nhớ không ngày tháng cũ chợt về
Ngày hôm đó nhớ lại thấy vui
ghê
Bọn chúng mình ồn ào không
thể tả.
Bên này nhắc, nhớ tao không,
Ngân hả?
Ngọc Dung đây, còn nữa Hữu
Lộc nè!
Kìa ai đó, hình như Trang e
lệ,
Và thoáng nhìn, có phải
Nguyệt Hồng không?
Tụi tao đây: Nhì, Lâm, Vân,
Hương, Hạnh
Nhớ hay không, đừng nói quên
sao đành
Hoà, Sâm, Hoa, Hiền, Nhân,
Ngọc và Thành
Nếu
không nhớ, chắc có người giận dỗi
Ngọc Hà, Thư, Tự, Trân,
thương quá đỗi
Thêm Duyên, Nga, Đào, Yến,
Thuỷ, Thảo, Hoàng
Nói sao hết nỗi vui mừng hả
bạn?
Đến với nhau là cả một chân
tình.
Dũng, Lương, Luông, Yên, Vi,
Vân, Đại, Kỉnh
Nhớ
không ra vì không phải phe ta
Nhưng các bạn đừng trách kẻ
phương xa
Ấy,
lại quên Tomy và thầy Khải
Mình lại gặp bà chị thân
thương mãi
Chị Vững tôi, nụ cười vẫn
trên môi.
Chị
Mai ơi, chị Ba tuy xa rồi
Em sẽ nhớ, nhớ ơi là nhớ
quá!
Bạn
thân hỡi, ở đây chỉ mình tôi
Chỉ mình thôi, với nỗi nhớ
đong đầy
Mong
một ngày mình lại tay nắm tay
Chúng mình sẽ cùng nhau vui
họp mặt.
No comments:
Post a Comment