Huỳnh Thanh
Quang
Cuộc đời phiêu lãng, dong duổi nhưng
nguồn cảm hứng sáng tác âm nhạc như người tình luôn sống bên anh. Tác giả Huỳnh
Thông tức Lưu Huỳnh Thống, cựu học sinh Trường Trung học công lập Kiến Hòa, hiện là giảng viên khoa Sử, Trường Đại
học Sư phạm TP. Hồ Chí Minh.
Nhạc sĩ Huỳnh Thông |
Đêm
giới thiệu nhạc Huỳnh Thông diễn ra vào lúc 19 giờ ngày mùng 6 tết Ất Mùi tại
Hội quán Nhường Tra (phường 8, TP Bến Tre). Tác giả Huỳnh Thông cùng gia đình
và gần 40 bạn hữu đến dự. Ban tổ chức gồm: Nhà văn Vũ Hồng, Ủy viên Ban Chấp
hành Hội Nhà văn Việt Nam, Trưởng ban công tác Tây Nam bộ, Phó Giám đốc Nhà
xuất bản Hội Nhà văn chi nhánh tại TP Hồ Chí Minh, Nhạc sĩ Thanh Sử, Trưởng
phân hội Âm nhạc, Hội Văn nghệ Bến Tre, Nhà báo Cao Thành Văn và nhà báo Phan
Lữ Hoàng Hà.
Nhà
văn Vũ Hồng dẫn lời giới thiệu chung về tác giả và 28 bài nhạc tuyển, được
Huỳnh Thông viết từ năm 1970 đến nay.
Tác giả Huỳnh Thông tên thật Lưu Huỳnh Thống, sinh năm
1955, quê xã Thành An, huyện Mỏ Cày, Bến Tre. Cách đây hơn 40 năm, khi là học
sinh Trường Trung học Kiến Hòa Bán công đêm rồi vào học lớp ngày Trường Trung
học công lập Kiến Hòa, anh Lưu Huỳnh Thông đã say mê âm nhạc và sáng tác bản
nhạc đầu tay năm anh 16 tuổi.
Cuộc đời phiêu lãng, rong ruổi nhưng nguồn cảm hứng sáng
tác âm nhạc như người tình luôn sống bên anh. Trên bước đường thăng trầm đó,
những ca khúc anh sáng tác mang đậm dấu ấn tuổi học sinh ở quê nhà – Bến Tre và
vùng đất êm đềm, mộng mơ Đà Lạt – nơi anh kết nghĩa với người tình trăm năm,
chị Mộng Lương.
Tác giả Huỳnh Thông có nhiều ấp ủ nhưng
phải đến tháng 1 năm 2015 anh mới cho ra đời tập Thơ Nhạc đầu tiên của anh do Nhà xuất bản Hội Nhà văn xuất bản. Tập Thơ
Nhạc Huỳnh Thông in khổ 21 x 21 cm, 72 trang, minh họa do tác giả trình bày, giá
bìa 80.000 đồng. 28 bài Thơ Nhạc gồm:
Đồi sim chín, Về phố núi đồi, Chào em cao nguyên, Gió đồi, Giấc ngủ mù sương, Mùa
trăng non, Một ngày vui, Thương dáng thông nghiêng, Đồi ơi!, Cung đồi mơ,
Thương nhớ quê nhà, Bụi hương xa, Đường về kỷ niệm, Bãi vắng, Bóng đồi, Bằng
lòng hạnh phúc, Sóng hương hoa, Chiều rơi trên sông, Mình chia tay, Xuân yêu,
Chim ươm gió, Huyền thoại hoa, Chia tay bên hồ, Bông hạnh phúc, Ngày có em qua,
Tình tôi tình ai, Xin lỗi thời gian và Thành phố chiều vàng.
Trong
đêm giới thiệu tập Thơ Nhạc Huỳnh Thông các giọng ca đã trình bày 5 bản nhạc:
Đồi sim chín, Chào em cao nguyên, Xuân yêu, Chiều rơi trên sông và Xin lỗi thời
gian. Tác giả Huỳnh Thông nói về trường
hợp sáng tác các bài được giới thiệu:
Nhạc sĩ Thanh Sử giới thiệu quá trình biên tập Tập Thơ Nhạc của Huỳnh Thông |
Bài 1. Đồi sim chín (thơ Bùi Giáng – Tác giả trình bày): Bài này tôi phổ từ bài thơ “Anh lùa bò vào
đồi sim trái chín” của cố thi sĩ Bùi Giáng, in trong tập thơ Bùi Giáng, Lá Bối
xuất bản 1973. Năm đó, tôi học lớp 11, chỉ vì một cảm thức bất chợt, khi nắm
bắt được mạch nhạc tính trong lời thơ khắc họa rất dung dị hình tượng “anh lùa bò…” và cả “lũ bò” đều
cùng mong muốn riêng tư là được thong dong tự tại cùng đất trời thiên nhiên …
Vào năm ông mất, tôi hối tiếc vì mối giao cảm “vô duyên” của tôi với ông, nên
chợt nảy ý mạo phạm rút gọn tựa bài, vì bây giờ không còn “anh lùa bò” nữa mà
chỉ còn lại “Đồi sim chín” thôi, xin hương hồn ông lượng thứ. Bởi dù sao, tôi đã phổ nguyên thể cấu tứ và
lời thơ, chỉ thêm thắt giai điệu luyến lái và biến thể cung bậc, tiết tấu để
đặc tả phong thái phóng khoáng của ông. … Bài nhạc này tôi nhớ đã phổ trong một
buổi chiều đang mùa thi “đệ nhị lục cá nguyệt” và Trần Thanh Tuyên, một người
bạn thân tình vừa qua đời cùng với biệt danh “lữ khách”, cũng là giọng hát
chính của nhóm nhạc Hương Sống, là người được nghe tôi hát đầu tiên, vì
Tuyên luôn quí mến và khích lệ tôi…
Nhiều năm qua, tôi vẫn hay hát bài này mỗi khi có dịp vui vẻ với bạn bè, với
ngụ ý lý giải một góc nhìn phong thái thơ của Bùi Giáng mà theo cảm thức của
tôi là “nửa tỉnh, nửa ngộ và như điên”…
Với bài này, tôi xin tự nhận là một ưng ý riêng trong vốn liếng ca khúc
sáng tác thơ nhạc của riêng mình…
Bài 2. Chào em cao nguyên (Tác giả tự
biên tự diễn): Bài này tôi viết tặng
chung những chân dung, dáng dấp khả ái của nữ sinh Bùi Thị Xuân, từ những ấn
tượng và cảm xúc đầu tiên, khi mới đến Đà Lạt vào năm học lớp 12 thi tú tài IBM
1974… Và một trong số nữ sinh “được chào…” từ thuở ấy, có một người… cuối cùng đã chấp nhận tôi làm bạn đường từ
ngày 30.4.1980, đến nay tròn 35 năm, cũng là năm cả hai cùng tuổi đáo tuế… và
sắp sửa có 3 cháu ngoại ở hải ngoại và 2 cháu nội ở nội địa…
Bài 3. Xuân yêu (thơ Cao
Thành Văn– Ngọc Hương trình bày): Bài này được phổ từ bài thơ “Lời buồn mùa
xuân” của Cao Thành Văn, cùng học lớp 11B2 trường THCL Kiến Hòa, niên khóa
1971-1972. Dạo đó, Văn được bạn bè ngưỡng mộ không chỉ vì học giỏi, cá tính
điềm đạm, mà còn vì những bài thơ và truyện ngắn nhẹ nhàng “như Võ Phiến”, phổ
biến trong tập san Đồng Vọng do Văn và Đặng Nhựt Linh cùng thành lập với hơn 10
tay bút cộng tác là thành viên… Cảm nhận bài thơ có nhiều ngụ ý tinh tế từ mùa
xuân, tôi bèn phổ nhạc để làm phụ bản cho tờ báo xuân “Dáng Mai” của lớp 11 ban
B, sinh ngữ Pháp duy nhất ở trường lúc đó… Bài này được Nguyệt Hạnh, trưởng
nhóm Hương Sống trình bày đơn ca trong buổi Văn nghệ Tết 1973. Đó cũng là “Lời
buồn mùa xuân” của tôi năm ấy, khi tôi ấp ủ mộng “ly hương”, chia tay bạn bè và
trường lớp thân yêu để lên Đà Lạt học thi tú tài IBM 1974… Rồi trong đêm nay,
sau 42 năm ròng, tựa bài được đổi thành “Xuân yêu” chỉ vì tôi và Văn đều đồng
cảm muốn trút đi nỗi buồn xuân xưa… Và
người trình diễn bài này lần thứ 2, chính là người bạn đường của Cao Thành
Văn, chị sẽ thể hiện được trọn vẹn rất
nhiều những ca từ về mùa xuân mà cuối cùng đều đồng qui về ý niệm “xuân yêu” và
“yêu xuân” … mà chính Văn đã thêu dệt nên một chuỗi ca từ vê “xuân” thật bình
dị và lạ thường đến thế.
Bài 4. Chiều rơi trên sông (thơ Trà Giang ):
Tôi quen Trà Giang vào buổi khởi đầu làm “sách liên kết” từ năm 1986… và
phổ bài thơ “Khi em nói quê em” của Trà Giang để được đăng báo Xuân của Hội Văn
Nghệ An Giang 1988, năm sau đó là bài “ Đừng tiễn đưa”… Nhớ lại, nhờ Trà Giang
mà lần đầu tiên tôi có một góc nhỏ nơi bìa báo xuân của Hội Văn Nghệ An Giang
dạo ấy… Rồi thời gian trôi đi, tôi bỏ dỡ việc biên dịch tiểu thuyết tiếng Pháp,
nên không có dịp gặp lại Trà Giang, chỉ thăm hỏi tin qua bạn bè, cho đến nay
khi tập nhạc Thơ Nhạc này in xong tôi
mới gặp lại Trà Giang để ký tặng… Trong quãng
thời gian thực hiện bản thảo tập nhạc này, tôi ngẫu hứng đổi tựa 2 bài
của Trà Giang là “Chiều rơi trên sông”
và “Mình chia tay”, trích ca từ
do tôi viết thêm, và vì điều này mà tôi phải xin lỗi và được Trà Giang
hài lòng… bởi cấu tứ và lời thơ của Trà Giang tôi vẫn giữ nguyên vẹn.
Bài 5. Xin lỗi thời gian (thơ Vũ Hồng ): Tôi quen thân Vũ Hồng vài năm nay,
đúng lúc tôi rất mong được cơ hội in tập nhạc kỷ niệm, đã non nửa thế kỷ mà những
bài nhạc của tôi vẫn còn nằm đó chờ thời ! Và Vũ Hồng đã giúp tôi thực hiện cơ
hội in ấn tập nhạc này với 28 bài và trong đó có 3 bài thơ của Vũ Hồng, tôi
từng đọc, nhớ loáng thoáng và nay mới có dịp để phổ để đăng vào tờ báo xuân Hồ
chung thủy của Ban liên lạc cựu GVHS trung học Kiến Hòa, mà tôi là một thành
viên làm văn nghệ - báo chí… Cả 3 bài này tôi cũng chọn ca từ chính để đặt tựa
thay cho tựa thơ và cũng giữ nguyên lời thơ mà Vũ Hồng cũng rất hài lòng. Nghĩ
lại cái duyên với thơ và nhạc của tôi đã đến lúc cần được tiếp bồi…